HÀ TIÊN
NHẠC:
Tôi nhớ hoài một chiều, dừng chân ghé qua thăm miền
ước mơ. Hà Tiên mến yêu, đẹp như xứ thơ xa cách tôi còn nhớ. Nhớ ghi muôn đời
nước trời biển mơ, xanh xanh màu ánh mắt em gái chiều năm xưa, như vấn vương ai
trên bến chiều xa vắng năm tháng còn ngẩn ngơ.
Hà Tiên ơi! Đây miền xinh tươi như hoa gấm trong đời,
Hà Tiên ơi! Đây những bóng dừa xanh mát biển khơi. Tôi qua lăng Mạc Cửu nằm
trên con voi phục. Tôi vô thăm Thạch Động trời bát ngát mênh mông, nghe chuông
ngân chiều vắng như tiếng nói cô miên, xao xuyến tâm tư người ghé thăm Hà Tiên.
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Lần đầu anh đến quê em khi ánh tà dương khuất dần trên
mặt biển, phố nhỏ xinh xinh bên Hồ Đông thơ mộng từng nhịp sóng lao xao như mời
gọi khách du hành… Trên bến Tô Châu tôi chờ đợi con đò… Đò chầm chậm đưa tôi
sang trấn lỵ, nước Đông Hồ xanh thẳm một màu xanh (-) Ráng chiều ửng đỏ mây
bay, tô điểm cho Hà Tiên nét đẹp lạ thường, hàng dương mơ màng soi bóng bên
sông, xứ thơ ơi! Một khoảng trời mơ ước.
Câu 2:
Mỗi bước chân qua miền thùy dương tươi thắm cảnh sắc
như hoa như gấm trong đời… Em gái Hà Tiên nét mặt rạng ngời… Cùng lữ khách qua
thăm Lăng Mạc Cửu, thắp nén hương trầm tưởng nhớ bậc tiền nhân (-) Chiều vô
thăm “Thạch Động Thôn Vân” ngắm mây trời mênh mông bát ngát, nghe xa xa tiếng chuông
chùa vọng lại, cứ ngỡ như mình lạc bước giữa non tiên.
NHẠC:
Giây phút đẹp còn lại, kỷ niệm khó phai trên bờ mắt
ai. Hà Tiên đã ghi vào tâm trí tôi ôi luyến lưu là mấy. Nhớ thương với đầy nhắn
về Hà Tiên, quê hương hùng vĩ hiên ngang ngắm mặt trùng dương, đây bến Tô Châu
khôn sánh niềm lưu luyến tôi hướng về Hà Tiên.
VỌNG CỔ:
Câu 5:
Dù năm tháng có qua mau nhưng hình ảnh xứ Hà Tiên vẫn
không thể xóa nhòa trong tâm trí. Vì cảnh sắc nên thơ, tình người sâu nặng đã
dệt thành cung điệu ngân nga tha thiết trong lòng…Trăng nước Hồ Đông muôn thuở
vẫn chung tình…Xin cảm ơn bậc tiền nhân đã dầy công mở đất, để con cháu muôn
đời tiếp bước dựng xây (-) Cho Hà Tiên đẹp mãi bản tình ca, hùng vĩ, hiên ngang
ngắm mặt trùng dương xanh thẳm. Chỉ một lần ghé thăm mà tâm hồn trải rộng, Hà
Tiên ơi! Nhớ mãi phút giây này.
Câu 6:
Ngày mai này tôi dời gót lãng du bỏ lại sau lưng một
khoảng trời kỷ niệm. Hà Tiên đã gieo vào trong tôi bao nỗi niềm lưu luyến, cảnh
sắc, tình người chan chứa yêu thương. Nhớ Đông Hồ trăng in bóng lung linh, nhớ
Thạch Động chiều nào mình chung bước, nhớ Mũi Nai biển dạt dào khúc hát ru tình
ta muôn thuở chẳng phai mờ (-) Rời Hà Tiên, xa em gái nhỏ thân thương luyến lưu
cảnh sắc muôn đời tươi đẹp. Trên bến Tô Châu em ngập ngừng đưa tiễn nước mắt nhạt
nhòa vương vấn buổi phân ly.